Google AdSense

Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

ANH MƯỜI





Hơn hai chục năm rồi những người bạn thuở ấu thơ không còn có cơ hội gặp lại. Có đứa phiêu bạt giang hồ rời xa quê hương lấy chồng xứ lạ, có đứa nằm xuống dưới lòng đất lạnh tôi chưa kịp thắp cho bạn một nén nhang. Bạn của  tôi - trai có, gái có, chênh nhau mười mấy tuổi cũng có. Chắc có lẽ ông trời thương tôi nên chiều nay vô tình gặp lại anh Mười, người bạn một thời.
Nhà Mười nằm đối diện với nhà ngoại tôi, phía trước nhà là con đường.Hai nhà rất thân thiết, ông nội Mười lớn hơn ông ngoại tôi hai tuổi. Ngày xưa, tôi hay gọi Mười bằng mầy, xưng tao. Dù anh lớn hơn tôi mười tuổi .Tánh Mười nóng nảy, hay cà chớn giành đồ chơi của tụi tôi hoài .
Có một lần, anh bị xe đụng, tôi không thấy anh sang nhà rủ rê đi vô Tòa Thánh chơi, vì ngay cửa số 4 là khu giải trí cho thanh thiếu niên bấy giờ . Anh để dành tiền ăn sáng đi mua vé cho bọn tôi chơi thuyền, cầu trượt, mua một kí sơ ri cho tụi tôi ăn. Mấy ngày không sang, chợt nhớ.
Một mình chơi banh đũa, chợt nghe bịch bịch, ngó qua ngó lại không thấy ai, tôi quạo  ... Hù ! rồi tôi lấy đá ném anh cho bỏ tức !
Anh cười nói :
- Hổm rày tao bệnh, nằm viện nhớ tụi bây quá Thanh ơi!
Anh lấy đồ chơi tặng tôi đó là bộ đồ chơi bằng nhôm có nồi niêu xoong chảo, bếp , chén dĩa. Tôi sáng mắt reo lên :
- Cám ơn mầy  nhé Mười !

Hai đứa bày biện hái lá bông bụp, tàu chuối lấy lưỡi lam sắc ra làm khô và bánh canh hủ tíu, bỏ vào nồi chế nước vào để lên bếp .  Chơi riết cũng chán bày chơi ô quan chơi thua Mười cộc thế là đánh nhau, tôi giận nghỉ chơi ba bốn ngày.
Mùa hè đã qua, tôi về nội nhập học, ngày chia tay cũng không có , tôi và anh không nói một lời .
Anh giờ có hai đứa con, một trai, một gái. Hôm về ngoại anh mời mợ út tôi dự đám cưới con anh, cầm thiệp trên tay tôi nói:
- Anh Mười ! biết em là ai không ?
Anh chau mày nhớ lại :
- À ! Thanh có phải không? Hơn hai chục năm thì phải, em giờ ra sao? Ông xã em làm gì?
- Phải ! Thanh đây! Em vẫn vậy, đang nuôi con nhỏ, hai đứa li hôn rồi anh ạ! À sắp tới đám cưới con anh
- Em dự được không? Em đi rước dâu cho vui, con anh có vợ cũng gần đây ở Vênh Vênh!
- Em bận!  Chúc anh an vui, lát nữa em về Bến Cầu!
Anh vỗ vai tôi an ủi :
- Ráng lên! anh đã học chữ Nhẫn từ đầu, em vui!
Nói xong anh chào bà và mợ út xin phép ra về
Hơn hai chục năm, anh bước vào tuổi 46, con anh hai đứa đã lớn, yên bề gia thất tôi cũng mừng lây.

Đời là vô thường, gặp hay không đó cũng là tùy duyên, chẳng dám mong điều gì, có mong cũng chẳng gặp.

Tháng 12-2016
Hồng Tâm

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

TRĂM NĂM MỘT CUỘC TÌNH



Hồng Tâm chân thành cảm ơn nhạc sĩ Hoài Yên phổ thơ HT, chân thành cảm anh Tuấn Joe hòa âm phối khí, cảm ơn ca sĩ Kim Ngân trình bày ca khúc  và HT mời cả nhà nghe nhạc ạ

Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

LỜI QUAN HỌ




Ơi người "... Đứng ở đằng xa
Con mắt liếc lại bằng ba đứng gần ... "
Khi còn ở tuổi đương xuân
Nghe câu hát dẫu trăm lần vẫn yêu

Bây giờ tuổi đã xế chiều
Bước chân lưu dấu bao nhiêu dặm trường
Bây giờ sống giữa phố phường
 Tôi bâng khuâng bóng trăng sương tre làng

Nào đâu lối xóm dọc ngang
Nào đâu cành trúc ngả vàng cuối đông
Nào đâu những áng mây hồng
Theo con sáo nhỏ bên sông bay về

 Tim còn sẻ nửa miền quê
Còn nghe dạo rực triền đê cánh đồng
Còn nghe gió dội thinh không
Lời quan họ cháy đỏ lòng Người ơi .,.

Thơ trích từ trang thơ của cố thi sĩ Tạ Bá Hận

Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

VÉN MÀN BÍ MẬT




nếu một ngày ta gặp lại nhau
thì anh sẽ
vui mừng?
bất ngờ hay buồn bã?
Khi anh đối diện nhận ra người trước mặt đó là em?
Mấy mùa trôi qua
bao lần em gọi thầm tên anh
bao lần tra tìm một địa chỉ
một cái tên quen thuộc
và em biết anh đã tìm bến đỗ bình yên
Em là kẻ trộm
lén lút nhìn vào ô cửa
ngắm con anh
ngắm vợ anh
chợt nhận ra rằng :
nỗi đau còn âm ỉ sau bao năm xa cách
dù biết rằng duyên đã chết
tình đã chết
mà sao nước mắt em còn tuôn rơi
khi em vén bức màn bí mật
để ngắm anh từ xa
rồi thui thủi
hai tay ôm lồng ngực
vỗ về trái tim đau!

03-04-2017
Hồng Tâm

Chủ Nhật, 2 tháng 4, 2017

AI CŨNG CÓ MỘT THỜI





Ai cũng có một thời như thế
Trái tim đau vụn vỡ đầu đời
Là những đêm cô đơn mộng mị
Hát khúc biệt ly mối tình sầu

Ai cũng có một thời nhan sắc
Bao kẻ si mê đảo điên tình
Đêm về thao thức thầm nhung nhớ
Viết bài thơ tả một bóng hình

Ai cũng có một thời ngu dại
Tuổi trẻ ham chơi , trải nghiệm đời
Để ngày sau lòng mình xưng tội
Đọa đày thân xác cho tả tơi

Tôi cũng có một thời như thế
Bấy nhiêu năm  cay đắng khóc thầm
Có xưng tội nhưng chưa hết tội
Làm sao  xoá hết những lỗi lầm

24/08/2015
HỒNG TÂM

Thứ Bảy, 18 tháng 3, 2017

EM NGHE




em nghe mùi rơm rạ
chiều thu khói đốt đồng
thấy sương rơi lành lạnh
giao mùa trời lập đông

nghe hạt reo dưới đất
nhú lên mầm chồi xanh
hân hoan niềm hạnh phúc
nơi làng quê yên lành

từ dòng thư anh gửi
thắm đượm lời yêu thương
khát nụ hôn nồng cháy
thơm lên đôi má hường

dòng thư em đang viết
mai em về bên anh
còn yêu anh tha thiết
đừng buồn em nhé anh

ngày mai em sẽ về
ngày mai em sẽ về !

03 /03/2017

Hồng Tâm

Đối lại thơ bên trang anh LTP

Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

GỬI NGƯỜI CÀ MAU



 


Từ ngày giã biệt Cà Mau
Đêm đêm tôi trút mơ vào trang thơ
Bao nhiêu con sóng xô bờ
Là tôi vẫn biết giấc mơ còn dài

Thế là ... Sấp ngửa bàn tay
Hắt hiu nỗi nhớ hao gầy niềm yêu
Tôi đi trong gió mưa chiều
Cà Mau nơi ấy mưa nhiều không anh

Thế là lỡ một tuổi xanh
Lời thề hẹn ước phai dần tháng năm
Cà Mau thật quá xa xăm
Trong tim tôi vẫn là anh trọn đời

Tôi tìm Cà Mau trong tôi
Trái tim khao khát bao lời yêu xưa
Vẫn là tôi thuở mộng mơ
Và Cà Mau mãi là thơ gửi người

HỒNG TÂM

Bài đăng nổi bật

Bông ô môi soạn giả Viễn Châu trình bày Hồng Tâm - dây kép