Google AdSense

Thứ Hai, 21 tháng 8, 2017

KHI TA Ở TUỔI TRUNG NIÊN


       Hoa Xuyến Chi  là hiệu bút viết văn 


Con người sinh ra rồi mai cũng về với tổ tiên, ông bà. Âu đó cũng là qui luật của tạo hóa. Từ bào thai đúng chín tháng mười ngày lọt lòng mẹ, ba tháng biết nhìn nhận người quen, biết lật, sáu tháng bò trườn, chín tháng tuổi tập ngồi rồi biết đi lẫm chẫm, tròn 12 tháng tròn tuổi. Bảy tuổi bắt đầu tập đánh vần, viết tên ba mẹ, viết những từ, những vật quen thuộc gắn bó với cuộc sống con người. Rồi tới tuổi dậy thì ta biết mơ mộng, là tuổi " ăn chưa no, lo chưa tới" những suy nghĩ chưa chín chắn, còn nông nổi, tính bốc đồng. Rồi tới tuổi trưởng thành có những va chạm, vấp ngã, những công việc chưa xong, làm ăn thất bại, rồi yêu đương tính chuyện hôn nhân, rồi sinh con, lo cho con ăn học, vòng quay ta sắp già .
Bước vào tuổi trung niên, nhiều khi ta muốn quay về tuổi thơ, cái tuổi hồn nhiên mà đâu có được, tìm những tấm hình cũ xem những đứa bạn chân trần, cười lộ hàm răng sún, tay cầm chùm mây rừng, ta chợt thốt lên : ôi! dễ thương quá!
Rồi một mình nhớ lại những năm đầu bị vấp ngã, những cuộc tình đến rồi chia tay, những công việc mình chưa làm tròn, mình chưa giúp gì cho cha mẹ. Ta nói: giá mà ngày xưa...... thì hôm nay mình sẽ.....
Rồi xem những thước phim, những câu chuyện nói về nhân quả, vô thường ta đã hiểu thế nào là chấp ngã, chấp pháp, sân si, hỉ, nộ, ái, ố, ta không còn sợ chết nữa, mà chỉ điềm nhiên đón nhận luật vô thường
Có câu: " ăn để mà sống chứ không phải sống để mà ăn" để cho ta biết đời, biết nhẫn nhịn, là sống phải có tâm !

05-08-2017
Hoa Xuyến Chi

3 nhận xét:

  1. "Tri Thiên mệnh"
    :)

    http://media.tinmoi.vn/2015/08/27/nhung-stt-status-buon-4.jpg

    Trả lờiXóa
  2. Em ơi, mấy rày em đi đâu , hôm nay chị mới biết em có blog mới. Chúc em gái buổi chiều vui vẻ em nhé. Thân mến
    https://lh3.googleusercontent.com/-55m6rjbptcs/WKGEovukmGI/AAAAAAAB_v8/kB6nKr4PjS8tBaVicGRJnB1uXpboNwJswCJoC/w663-h498-rw/TaiBui.gif

    Trả lờiXóa
  3. Vạn sự tùy duyên ,cũng chẳng nên '' giá mà biết vậy ngày xưa...''quá khứ đã qua không sửa lại được, tương lai đến không nắm trước được , vui với hiện tại là hạnh phúc...

    Trả lờiXóa

Bài đăng nổi bật

Bông ô môi soạn giả Viễn Châu trình bày Hồng Tâm - dây kép