Google AdSense

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2020

NHỚ QUÊ (3)

NHỚ QUÊ (3)

“Mẹ già như chuối ba hương 
Như xôi nếp một như đường mía lau” 
Thấm lời trong câu ca dao 
Vì con thơ, mẹ phai màu tóc xanh 

Xưa con khóc mẹ dỗ dành 
Dạy con viết chữ đánh vần ê, a 
Dặn con ghi nhớ công cha 
Khuyên con sống đẹp như hoa trong vườn 

Xa nhà nhớ mẹ con thương 
Cánh cò cõng nắng áo sờn rách vai
Xa quê khát một vòng tay
Nhớ công lao lớn mắt cay lệ nhòa

 À ơi ....
Trong cõi ta bà
Vô thường nhân quả bao la tình người
Cho con tận hưởng trải  đời
Sinh ra phải biết trao lời yêu thương.

06/06/2020
Hồng Tâm


Thứ Tư, 3 tháng 6, 2020

QUYỂN GIÁO ÁN CỦA MẸ



Nhuốm một màu thương nhớ
Bóng mẹ nằm trong tim
Nhìn những dòng mực tím
Se thắt một nỗi niềm

Lật từng trang con đọc
Mà ướt lòng mắt cay
Nét chữ rất quen thuộc
Ngỡ mẹ còn đâu đây

Có những đêm mưa bão
Lạnh lòng nhớ mẹ yêu
Tự hào là nhà giáo
Nghề đưa đò qua sông

Bao nhiêu năm đứng lớp
Cùng phấn trắng bảng đen
Bài ca theo năm tháng
Suốt đời không thể quên

Mỗi ngày niềm vui trổ
Thấy học trò chăm ngoan
Lòng mình thêm rạng rỡ
Vơi nỗi niềm lo toan

Giáo án mẹ để lại
Là kỷ vật thiêng liêng
Suốt đời con gìn giữ
Cũng là nỗi niềm riêng

29/05/2020
Hồng Tâm

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2020

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

NHỚ QUÊ (2)




Nhớ hoài hiên nhà, chái bếp
Mùi rơm rạ lúa trổ đồng
Nằm mơ nghe tiếng bìm bịp
Điệu hò đối đáp trên sông

Thương lắm con cò cõng nắng
Xót lòng  gọi mãi: Quê ơi!
Miền tây giờ đây hạn hán
Tin quê nhà- đắng bờ môi

Dù xa quê con vẫn dõi
Rực hồng những đóa ô môi
Vàng tươi là bông điên điển
Bóng tuổi thơ con - một thời

Lạnh lòng thèm khát hơi ấm
Lời ru kẽo kẹt võng đưa
Nhớ cha nhớ mẹ nhiều lắm
Hỏi rằng: Con ăn cơm chưa?

Nhói lòng đọc dòng tin nhắn
Gọi video hỏi thăm con
Mẹ yêu, cha ơi nghẹn đắng
Thương mẹ cha trông mỏi mòn

Đồng tiền mồ hôi nước mắt
Hiểu thương cha mẹ nhiều hơn
Vì con hi sinh vất vả
Dặn con phải biết nhịn nhường

13-05-2020
Hồng Tâm

Ảnh Itn

Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2020

NHỚ MẸ HIỀN



Nụ sầu hòa chung nước mắt
Mẹ yêu ơi! Nhớ mẹ nhiều
Đi tìm trong từng câu hát
Ca dao tình mẹ dạt dào

Tuổi thơ con đầy thắm đượm
Tình thương ngọt lẫn nụ hôn
Nâng niu gót chân son ngọc
Sợ con thơ khóc tủi hờn

Mỗi ngày con thơ nhạnh nhặt
Kỉ niệm xưa bên mẹ hiền
Vòng tay ôm và ánh mắt
Hoa cười lòng mẹ bao dung

Đòn roi là lời răn dạy
Dạy con thơ biết thương người
Lời mẹ yêu con nhớ mãi
Nhường nhịn, nói những điều hay

Con giờ tròn bốn mươi tuổi
Vẫn trẻ con như thuở nào
Mẹ về với trời với đất
Biệt ly suối lệ, nghẹn ngào

10-05-2020

Hồng Tâm

Hình ảnh Itn

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

HÃY YÊU NHAU



Nếu  yêu đừng gây thương lòng anh nhé
Hãy yêu nhau  như cái thủa ban đầu
Như nụ hoa thơm gặp nắng he hé
Trổ vui mừng  khi chạm một bờ môi

Ươm  mầm nhớ để  mầm nhớ bám  chặt
Thành tình xanh,hiến dâng tặng cho đời
Ngày mỗi ngày  ta góp thêm  nhạnh  nhặt
Để  cho tình xanh thắm đượm  lên ngôi

Vui lên anh! Vội lau khô nước mắt
Có em đây! Nắm chặt lấy  bàn tay
Yêu nhau hoài, đừng  để tình vụt mất
Dẫu  cuộc  đời pha lẫn chút đắng cay.

24/04/2020
Hồng  Tâm


Thứ Tư, 28 tháng 8, 2019

SẦU





Gió  đưa về miền nhớ
Thân rệu rã lòng đau
Giữa muôn chiều lá đổ
Trổ thêm mấy nhánh sầu

Đa đoan đời thiếu phụ
Mảnh tình rách tả tơi
Rèm mi thấm giọt lệ
Mắt cay, đắng bờ môi

Bàn tay  ta sấp ngửa
Hắt hiu nhớ mong chờ
Giận ta không giữ lửa
Đánh mất cuộc tình thơ

Thu về thêm lần nữa
Tình  anh dành cho ai?
Trăng vỡ mất một nửa
Nỗi  lòng! Anh có hay

14/08/2019
Hồng Tâm

Ảnh của Tâm

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2019

EM VỀ



Em về, anh trẻ  lại
Và con tim reo vui
Bằng lăng hương tháng sáu
Nhìn anh bẽn lẽn cười

   Em về nhà đầy ắp
   Tiếng nói cười thân quen
    Má đồng tiền trêu ghẹo
    Hút hồn anh mỗi đêm

Nhánh vui mỗi ngày trổ
Đan tay nhau, kề vai
Em về tô màu phố
Hoa nắng đầy lối đi
     

    Em về đầy nốt nhạc
    Vần thơ  thêm  sắc màu
     Em đàn cất tiếng hát
     Nụ hôn nồng anh trao

       13/06/2019

     Hồng Tâm


Thứ Tư, 12 tháng 6, 2019

CHỊ DUNG





Tiếng  của Thư hét:
- Bà Dung! Má có năm chỉ vàng đeo trên ngón tay, để dành thủ thân khi tuổi già, tại sao bà gỡ năm chỉ vàng của má, bà làm gì với năm chỉ vàng đó?
- Tao mượn của Má để mở tiệc tân gia, tiếng của chị Dung phân trần.
- Bà sang quá hén! Sĩ diện quá hén, có cần ăn tân gia không? Trong khi đó má đau bệnh liên miên, tui  cho má để phòng thân, bà muốn ăn tân gia chỉ mua đồ đơn giản cúng kiến, đâu cần phô trương cho thiên hạ thấy. Nợ nần bà vay mượn khắp đầu xóm đến cuối xóm bà có trả đâu! Thậm chí bà dụ dỗ con Hà Như lấy bằng khoáng ruộng đất vay cho bà trăm triệu, mấy chục năm cậu Năm đòi đến nỗi bán bớt ruộng của cậu để chuộc bằng khoáng về bà nghe chưa? Ông đòi cạo đầu con Như kìa đến nỗi nhỏ sợ bỏ lên thành phố sống. Tui thấy bà mượn nuôi trâu bò gì đó càng đổ nợ hơn, thằng Phương con Phượng tụi nó có gia đình lâu lâu về ve vuốt má xin tiền. Bà thấy sao, mẹ con  bà ác quá! Có ngày quả báo nghen bà. Nói xong Thư rồ ga tranh thủ đi làm việc sắp sửa vào ca hai
- Đồ con đĩ chó! Tiếng chị Dung chửi đổng, mặc kệ, Thư không thèm ngoái lại, biết rõ tính cách của bà chị.
Cũng tại cô Ba cưng chiều chị quá. Ngày xưa chị cũng có người yêu, người yêu chị bỏ chị về quê lập gia đình, bỏ chị lại với bào thai hơn hai tháng, cô dượng kêu chị phá bỏ thai để lấy chồng, chồng chị làm bên hợp tác xã, gia thế, cơ ngơi nghề nghiệp ổn định, còn cô dượng Ba có ruộng cò bay thẳng cánh, người coi trâu, người giúp việc có. Ngày xưa lúc cậu Năm chưa lấy mợ Năm, dượng Ba làm chủ nhà máy xay lúa gạo, cô dượng là người tính toán, thậm chí chị em ruột trong nhà mua chịu thịt heo cũng không bán, chỉ đổi lúa( bán thịt đổi lúa ). Đến khi dượng Ba tai biến đột ngột qua đời, để lại khoản nợ, từ đó ruộng đất mất tất cả, từ người có đất đai thành người đi ở đậu trên đất của cậu Sáu. Cũng từ đó chị Dung tác oai tác quái, đến chị Thương cũng từ đứa em gái ngang ngạnh về Sài Gòn, lâu lâu cho cô Ba tiền để dành xài. Hễ có tiền là chị Dung lên cô Ba  nói rằng mượn  tiền để trả nợ nhưng thực ra chị đem tiền về xài hằng tháng, riết Thư cũng ngán ngẩm bà chị.
 Chồng chị mất để lại mảnh đất do chính quyền cấp cho hộ nghèo,xây nhà trên đất đó, hai đứa con chị đứa nào cũng dở dở ương ương, thằng Phương li hôn vợ, con Phượng giận chồng đem hai đứa về bên chị để chị trông coi ba nhóc tì cho hai đứa đi làm, mà con Phượng muốn làm bà của sếp nó, không chịu làm công nhân chỉ chịu việc nhàn nhã, Thư cũng sợ đứa cháu gái này, vì quen ông chủ muốn giới thiệu Phượng vào làm công ty chung, bị chủ mắng vốn rằng Phượng muốn làm tiểu thư đuổi việc không cho làm nữa. Mất việc, trở về nhà khóc , Thư không thèm quan tâm nữa, nhà ai nấy ở.
 Chẳng bao lâu, cái nốt ruồi tự nhiên mọc trên khuôn mặt chị Dung ngày càng to hơn. Đi khám bác sĩ nói là chị Dung bị ung thư máu, bác sĩ khuyên nhập viện điều trị theo bản phác đồ của bệnh viện K. Hai đứa con chị tị nạnh nhau nuôi chị, người thăm bệnh cho tiền mua sữa uống bồi bổ sức khỏe, tụi nó không cho chị biết , hai đứa chia tiền nhau để mua vàng đeo, một đứa mua điện thoại, con Phượng mua nhẫn, rồi hai đứa nghe lời ai dẫn chị đi phá nốt ruồi nên xảy ra khối u di căn vào não.Chị hôn mê sâu, nằm bất động, bác sĩ trả về, không thể chữa trị vào giai đoạn cuối.
Đất đai bị ngân hàng lấy, vì trước đó, chị có vay ngân hàng để chữa trị, quá thời hạn, tiền phát sinh lãi không thể trả nổi nên mấy chục mét đất vào tay ngân hàng do giao kèo, thế chấp.
Có người ác miệng nói là Quả báo,tự tạo nghiệp chướng, Thư nghe vậy cũng xót cho chị, dẫu sao cũng sinh ra cùng cha, cùng mẹ, bỏ sao được, hằng ngày Thư  đi chùa khấn vái mong chị Dung hết bệnh, cho chị ăn đầy đủ, giặt ga nệm, để chị ấm,Thư dặn dò hai đứa cháu ruột rằng: Mẹ tụi bây bệnh, khó sống , tụi bây cố gắng trông coi, có gì điện thoại cho tao hay.
Hai tuần trôi, chị Dung trút hơi thở cuối cùng, chị ra đi trong vòng tay của Thư, tiếng cô Ba gào khóc, tiếng của Thư gọi chị, , chị  đã theo anh .

29-12-2018
Xuyến Chi

Hình ảnh mạng

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2019

MÙA CÀ CUỐNG



        Tôi may mắn sinh ra trong một gia đình có gốc bần nông, được hưởng trọn vẹn cả thế giới tuổi thơ, được cắp sách đến trường để tiếp thu những kiến thức khoa học, thế giới thiên nhiên cây cỏ, động vật, ẩm thực. Những ngày hè ba mẹ không cho đi học thêm,chính vì thế tôi có nhiều kí ức đẹp, ngắm cánh diều giấy bay,mò cua bắt ốc, hái trái cây rừng, ngắm những hoa dại nên có nhiều bài viết về ẩm thực, về hoa cỏ quanh ta.
       Mùa hè là mùa nóng nực, có mưa tất nhiên có cây cỏ sinh sôi nên những con côn trùng thích ẩn vào bụi cỏ như: dế, cà cuống... Nhất là tháng tư âm lịch là bắt đầu cà cuống phóng bay vào nhà khi mưa vừa trút xuống, nó nhạy cảm với ánh đèn  Cà cuống rất háu ăn, chúng tấn công và hút máu của nhiều động vật thủy sinh như: tôm, tép, trai, nòng nọc, nhái, cá con v.v.

 Có mùi vị nào  thơm như  cà cuống không? Những con cà cuống đực đã dụ những khứu giác con người mê món cà cuống. Cà cuống rất đắt, ba con cà cuống giá bằng một ngày tiền đi chợ mua rau, thịt, vài thứ lặt vặt đối với lao động nghèo. Cà cuống có thể rang muối ớt với tép mỡ, có thể nướng xé nhỏ kèm rau thơm ăn.... Chỉ cần một con để kho chung với cá khử mùi tanh của cá tạo thêm hương vị đậm đà.
    Tôi không biết ở miền Bắc có cà cuống không? Nhưng ở trong Nam như quê tôi đến tháng tư âm lịch cà cuống bắt đầu có bày bán, và hiếm lắm ( chắc là do ảnh hưởng của thuốc diệt cỏ nên cà cuống ít hẳn hơn ngày xưa). Và tôi không biết ở thành thị có chổ bán cà cuống không? Nhưng lũ trẻ ở miền quê trông chờ mưa vừa tạnh,chờ nó bay vào nhà nơi có ánh đèn,lấy tay bắt bỏ vào hộp.

31/05/2019
Hoa Xuyến Chi ( Hồng Tâm)
Hình ảnh mạng

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2019

HOA THƠ



Kết tinh từ nỗi nhớ
Tình xa, tình bơ vơ
Khát khao, mòn mỏi đợi
Nhánh buồn trổ hoa thơ....

19/05/2019

Hồng Tâm
Ảnh của Tâm

Bài đăng nổi bật

Bông ô môi soạn giả Viễn Châu trình bày Hồng Tâm - dây kép