Google AdSense

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

KÍ ỨC TUỔI THƠ (2)



   Mới đó mà gần bốn mươi năm. Mới ngày nào còn được cha mẹ bồng bế cõng đi chơi, sà vào lòng mẹ nghe tiếng ru ầu ơ, nghe bà kể chuyện và cảnh vật cũng thay đổi nhưng trong tim tôi không quên, mỗi phút, mỗi giây kỉ niệm ùa về.
   Tuổi thơ tôi từng gắn bó với con đường đầy đá sỏi, ngôi trường vách đất mái tôn, mái nhà tranh có vườn cau của nội,  những trò chơi dân gian bắc kim thang, thiên đàng địa ngục, bắn bi, trốn tìm.
   Tuổi thơ tôi gắn bó với bến tàu Long Thuận đến bến tàu Cẩm Giang, chiếc xe lam ba bánh, chiếc xe lôi máy chở chị em tôi về ngoại chơi và ngắm nhìn giàn hoa giấy, cây chùm rụm, cây hoa ngâu do  chính bàn tay ông ngoại tỉa cành bón phân cho cây kiểng tươi tốt. Bây giờ đường sá mở rộng hơn  để cho xe chạy thì bến tàu, xe lôi, xe lam chỉ nằm trong kí ức, quên  sao được thập niên 80, 90 những tờ hai chục  đồng, năm cắc, hai ngàn  đủ mua một ly đá bào siro dâu khi thời tiết nóng nực,  nếm tê lạnh lưỡi môi .
Nhớ chỉ là nhớ thôi! Thời gian không thể đưa ta trở về miền ấu thơ. Ngoài sân con nít đọc bài đồng dao:
Cái kim may áo
Cái giáo đi săn
Cái khăn bịt đầu
Cái cầu đi chợ
Có vợ đàn ông
Có chồng con gái
Có trái mù u
Ông cu đi câu
Để trâu ăn lúa
Bắt được thì chặt đầu đuôi
Còn hai con mắt đem nuôi mẹ già ...

06-04-2018
Xuyến Chi

( ảnh internet)

1 nhận xét:

  1. Vẫn còn nhớ bài đồng dao...
    Hay là con nít xôn xao sân ngoài?
    :D

    http://media3.onbox.vn:8088/phimonbox/images/20181128/72825c23d01b4cdcac73e19ed89eabae.jpg

    Trả lờiXóa

Bài đăng nổi bật

Bông ô môi soạn giả Viễn Châu trình bày Hồng Tâm - dây kép